Category Archives: News

Vinpearl khai trương khách sạn nội đô đầu tiên tại Nha Trang

Ngày 26/3/2018, Vinpearl Discovery Nha Trang Empire Condotel – khách sạn nội đô đầu tiên tại khu vực Nam Trung Bộ của thương hiệu Vinpearl đã chính thức khai trương với quy mô 1.200 phòng.

Vinpearl-doanhnhansaigon-9486-1522058979

Vinpearl Discovery Nha Trang Empire Condotel tọa lạc trong khuôn viên tòa nhà 40 tầng, tại giao lộ Lê Thánh Tôn và Nguyễn Thiện Thuật. Khách sạn được xây dựng theo phong cách kiến trúc tân cổ điển hiện đại với thiết kế dạng phòng suite, loại phòng tiện nghi bậc nhất trong tiêu chuẩn khách sạn quốc tế.

Đây là khách sạn 5 sao chuẩn quốc tế theo mô hình căn hộ kết nối hoàn hảo với hệ sinh thái dịch vụ đa dạng của Vingroup – Vinpearl Discovery Nha Trang Empire Condotel mở ra không gian “Sống tiện nghi – Nghỉ phong cách”.

Vinpearl-1-doanhnhansaigon-2120-15220589

Với vị trí hoàn hảo tại Trung tâm thành phố biển, Vinpearl Discovery Nha Trang Empire Condotel là lựa chọn điểm đến mới nhất trong bản đồ du lịch bên bờ vịnh biển đẹp nhất hành tinh

Theo đó, mọi phòng nghỉ đều được thiết kế với đầy đủ bếp, phòng khách, phòng ngủ với trang thiết bị cao cấp và ban công rộng rãi hướng biển.

Đi kèm với tầm nhìn bao quát vịnh Nha Trang, Vinpearl Discovery Nha Trang Empire Condotel còn cung cấp nhiều dịch vụ như bể bơi vô cực ngoài trời và quầy bar hiện đại tại tầng 6; dịch vụ spa & phòng gym đẳng cấp từ các thương hiệu quốc tế. Ẩm thực đa dạng và nhiều lựa chọn với chuỗi nhà hàng buffet theo phong cách Á – Âu – Việt và nhà hàng Arlacarte do các đầu bếp hàng đầu phục vụ.

Vinpearl-2-doanhnhansaigon-5111-15220589

Các phòng nghỉ tại Vinpearl Discovery Nha Trang Empire Condotel được thiết kế tinh tế với ban công rộng rãi hướng biển, sở hữu tầm nhìn độc đáo

Ngay dưới chân đế tòa nhà Vinpearl Discovery Nha Trang Empire Condotel là TTTM Vincom với hàng trăm gian hàng từ các thương hiệu uy tín trong và ngoài nước. Đây không chỉ là nơi đáp ứng nhu cầu mua sắm, vui chơi tại chỗ cho du khách mà còn là một tâm điểm để khám phá nhịp sống năng động tại Nha Trang.

Ngoài ra, với khả năng kết nối trực tiếp với các tiện ích giải trí Vinpearl Land, Vinpearl Golf, Trung tâm ẩm thực & giải trí Ocean Hill… của hệ sinh thái Vinpearl trên đảo Hòn Tre – du khách của Vinpearl Discovery Nha Trang Empire Condotel sẽ được trải nghiệm trọn vẹn các dịch vụ vui chơi giải trí tại Vinpearl Nha Trang.

Vinpearl-3-doanhnhansaigon-4604-15220589

Từ bể bơi tầng 6, du khách có thể thưởng ngoạn tầm nhìn khoáng đạt ra thành phố và vịnh Nha Trang xanh mát

Đặc biệt trong tháng khai trương, Vinpearl Discovery Nha Trang Empire Condotel dành tặng các khách hàng chương trình “Rạng rỡ đón hè thành phố biển” với các khuyến mại: “Ở 3 trả 2” hay Ưu đãi giá phòng tới 20%, tận hưởng vui chơi giải trí không giới hạn tại Vinpearl Land, cũng như nhiều dịch vụ tiện ích hấp dẫn khác…

Chương trình áp dụng cho thời gian lưu trú từ 26/3 – 25/5/2018. Vinpearl Discovery Nha Trang Empire Condotel là thành viên thứ 18 của hệ thống Vinpearl, mở đầu cho chuỗi 9 Vinpearl City Hotel (khách sạn nội đô) sẽ ra mắt trong năm 2018, đánh dấu sự mở rộng của mô hình mới tại 8 tỉnh thành trong cả nước là Nha Trang, Đà Nẵng, Huế, Quảng Bình, Thanh Hóa, Hà Nam, Lạng Sơn và Tây Ninh.

Vinpearl-4-doanhnhansaigon-9932-15220589

Nhà hàng buffet Amber với sức chứa lên đến 600 chỗ là địa chỉ lý tưởng để mỗi thực khách thưởng thức ẩm thực đa dạng bốn phương

Chiến lược nâng tầm đẳng cấp toàn chuỗi Vinpearl: Từ tháng 1 – tháng 6/2018, Tập đoàn Vingroup triển khai chiến lược nâng cấp toàn diện hệ thống du lịch – nghỉ dưỡng Vinpearl lên đẳng cấp 5 sao quốc tế. Song song với việc đột phá mạnh mẽ về chất lượng hiện tại, Vinpearl sẽ triển khai đồng loạt trên 12 nhóm dịch vụ, bao gồm: đón tiếp; vận chuyển, ẩm thực, vui chơi giải trí, thể thao, trông trẻ, du lịch kết hợp hội thảo (MICE), du lịch trải nghiệm, du lịch y tế…

Mục tiêu của Vinpearl là đảm bảo tiêu chí sang trọng, đẳng cấp và cá nhân hoá dịch vụ cho khách hàng như các khách sạn 5 sao quốc tế đang áp dụng; đưa Vinpearl tiệm cận mục tiêu trở thành “Khách sạn Việt Nam – vươn tầm thế giới” và trở thành “điểm phải đến” tại Việt Nam trong tương lai.

Vinpearl-5-doanhnhansaigon-2150-15220589

Vinpearl Discovery Nha Trang Empire Condotel còn là nơi hội họp lý tưởng cho các khách hàng MICE với hệ thống 5 phòng họp tiêu chuẩn hiện đại

Những điều ít biết về tỷ phú USD giàu thứ 4 Việt Nam

Với 1,33 tỷ USD, tương đương hơn 30.000 tỷ đồng tài sản ròng, ông Trần Đình Long – Chủ tịch Tập đoàn Hòa Phát – đang là vị tỷ phú USD giàu thứ 4 tại Việt Nam theo thống kê của Forbes.

Những điều ít biết về tỷ phú USD giàu thứ 4 Việt Nam

“Ông Trần Đình Long thành lập Công ty Cổ phần Tập đoàn Hòa Phát, nhà phân phối phụ tùng và thiết bị máy móc thiết bị tại Hà Nội vào năm 1992. Hòa Phát đang sản xuất thiết bị văn phòng, ống thép, thép xây dựng và được xem là nhà sản xuất thép lớn nhất của Việt Nam”.

Đây là dòng mô tả ngắn gọn mà Forbes viết về ông Trần Đình Long – Chủ tịch HĐQT Tập đoàn Hòa Phát – vị tỷ phú thứ 4 của Việt Nam sở hữu khối tài sản ròng 1,33 tỷ USD, tương đương hơn 30.000 tỷ đồng. Ông hiện xếp thứ 1.756 trong danh sách những tỷ phú giàu nhất thế giới. Theo thống kê mới nhất của tạp chí này, Việt Nam đã có thêm 2 vị tỷ phú USD nữa là ông Trần Bá Dương – Chủ tịch Công ty Cổ phần Ôtô Trường Hải (THACO) với 1,8 tỷ USD tài sản ròng và ông Trần Đình Long với 1,33 tỷ USD.

Tuy nhiên, những dòng mô tả này của Forbes không đủ để cho thấy độ giàu có và tầm ảnh hưởng của vị tỷ phú giàu thứ 4 Việt Nam.

“Ông vua” ngành thép Việt

Ngoài việc đang là lãnh đạo cao nhất tại Hòa Phát, cá nhân ông Trần Đình Long cũng nắm giữ tới 381,5 triệu cổ phiếu HPG, tương đương 25,1% vốn doanh nghiệp. Vợ ông, bà Vũ Thị Hiền cũng nắm giữ tới 110,5 triệu cổ phiếu, tương đương 7,2% vốn. Chỉ tính riêng số cổ phiếu tỷ phú này nắm giữ trên sàn chứng khoán đã có giá trị lên tới 26.800 tỷ đồng, xấp xỉ 1,18 tỷ USD. Ông cũng là người có khối tài sản lớn thứ 4 trên sàn chứng khoán Việt nhờ lượng cổ phiếu khổng lồ này.

tran-dinh-long-ty-phu-usd-thu-4-viet-nam

Việt Nam có thêm 2 tỷ phú USD mới trong danh sách Tạp chí Forbes công bố. Nguồn: Forbes.

Tại Việt Nam không thiếu doanh nghiệp sản xuất thép, nhưng để chọn ra một doanh nghiệp ngang tầm Hòa Phát hiện nay gần như không có. Hòa Phát hiện nắm giữ trên dưới 1/4 thị trường thép xây dựng tại Việt Nam với doanh thu năm 2017 đạt trên 46.000 tỷ đồng và thu về khoản lãi ròng cao kỷ lục: Hơn 8.000 tỷ đồng, điều chưa một doanh nghiệp thép nào tại Việt Nam làm được.

Những năm trước đó, doanh thu của Hòa Phát đều đạt trên 20.000 tỷ đồng và lãi ròng đều trên 3.000 tỷ. Ông chủ Hòa Phát nổi tiếng với sự kín đáo và được giới doanh nhân đánh giá là người làm nhiều hơn nói.

“Trong huyết quản của tôi có thêm tế bào quặng và sắt”

Trong một lần chia sẻ với cổ đông, vị tỷ phú này cho biết hồi năm 1999 hỏi 9 người thì đến 10 người cho rằng Hòa Phát sẽ thất bại, nhưng thị phần của Hòa Phát cứ thế tăng lên theo từng năm và đến nay trở thành doanh nghiệp thép lớn nhất Việt Nam. Bên cạnh đó, Hòa Phát cũng đã lấn sân sang lĩnh vực nội thất, điện lạnh, bất động sản, nông nghiệp, tôn mạ và vừa tiếp nhận siêu dự án thép trị giá 3 tỷ USD ở Dung Quất (Quảng Ngãi).

Mới đây, khi trả lời báo giới về việc có sợ không khi dư luận đang phản ứng rất tiêu cực với các dự án thép tại Dung Quất, bởi hệ lụy ô nhiễm môi trường của các nhà máy thép trước đó, ông Long nói đã 25 năm từ ngày bị “ông trùm” gang thép thời bấy giờ nói “biết gì mà làm”. Đến nay, trở thành tập đoàn thép số 1 Việt Nam, ông đã trải qua quá nhiều chuyện nên miễn nhiễm với từ sợ. Tuy nhiên đối với ông, bảo vệ môi trường cũng chính là bảo vệ mình, tài sản của mình.

“Ngoài tế bào bình thường thì trong huyết quản của tôi có thêm tế bào quặng và sắt”, ông Long từng chia sẻ.

Làm bóng đá là gánh nặng nhưng êm vai

Ít người biết rằng, thời còn đi học ông từng là học sinh giỏi môn văn và luôn có mặt trong đội tuyển thi học sinh giỏi văn của trường. Ông cũng là một trong những cầu thủ nổi tiếng của đội bóng Đại học Kinh tế quốc dân Khóa 22. Đó là nguyên do dẫn đến cái duyên của ông với bóng đá.

tran-dinh-long-ty-phu-usd-thu-4-viet-nam

Ông Trần Đình Long (bên phải) thời còn làm bóng đá. Ảnh: Lâm Thỏa.

Nhiều người từng thấy hình ảnh ông Long cùng bầu Đức ngồi trên khán đài cổ vũ bóng đá. Ông cũng từng được biết đến với vai trò bầu Long trong làng bóng đá Việt. Ông Long làm bóng đá từ năm 2003, khi Hòa Phát là nhà tài trợ chính cho câu lạc bộ (CLB) Hà Nội và lấy tên CLB Hòa Phát Hà Nội. Sau 3 năm thành lập, Hòa Phát Hà Nội chuyển sang mô hình chuyên nghiệp và chính thức được chuyển giao cho Công ty Cổ phần bóng đá Hòa Phát quản lý. Cũng trong năm này, Hòa Phát Hà Nội giành được danh hiệu đầu tiên sau khi thắng Gạch Đồng Tâm Long An của bầu Thắng ở trận chung kết cúp quốc gia, với tỷ số 2-0.

Tuy nhiên, sau nhiều thăng trầm với bóng đá, đến tháng 9/2011, ông Long đã dứt áo ra đi và giải thể đội bóng, chuyển giao nhân sự lại cho CLB bóng đá Hà Nội ACB. Sau này, bầu Kiên tiết lộ: “Anh Long và anh Tuấn bỏ bóng đá là vì quá uất ức sau khi đội bóng của mình bị trọng tài ‘đè ngửa ra’, ép phải thua khi tới làm khách của Hải Phòng”.

Sau khi bán toàn bộ cơ sở vật chất CLB, đã có nhiều tin đồn cho rằng Chủ tịch Hòa Phát sẽ quay lại làm bóng đá, song ông Long liên tục phủ nhận, thẳng thừng tuyên bố không bao giờ dính vào bóng đá Việt Nam nữa. Nhưng khi chia sẻ về cái duyên bới bóng đá, ông Trần Đình Long cho hay bóng đá là một gánh nặng nhưng lại là gánh nặng êm vai với ông.

“Làm bóng đá thích lắm. Bây giờ anh em gặp nhau vẫn nói 7 năm làm bóng đá rất hạnh phúc”, ông từng chia sẻ với báo chí.

Ông Trần Đình Long cũng được biết đến là một trong 2 người sắm máy bay riêng sớm nhất của Việt Nam. Từ năm 2010, ông đã mua một chiếc trực thăng EC 135P2i, 6 chỗ ngồi với giá gần 5 triệu USD.

Đặc biệt, để nuôi chiếc máy bay này, mỗi tháng ông Long phải tiêu tốn thêm 2 tỷ đồng. Ông cũng từng phải thuê nguyên một mảnh đất rộng hàng chục ha tại Yên Bái để làm sân bay cho riêng mình. Tuy nhiên, sau một thời gian sử dụng, tỷ phú này đã bán máy bay cho công ty VinaCopter của Hong Kong.

Năm 2011, ông tiếp tục mua một chiếc trực thăng 12 chỗ ngồi mang mã VN-D668, có thể bay chặng dài Hà Nội – Đà Nẵng mà không cần tiếp thêm nhiên liệu. Chiếc trực thăng này thuộc sở hữu của riêng ông nhưng hiện được cho tập đoàn Hòa Phát thuê lại.

Nhiều công ty rút quảng cáo khỏi Facebook

Ít nhất 3 công ty – Sonos, Commerzbank và Mozilla đã rút quảng cáo khỏi Facebook, sau scandal lộ thông tin 50 triệu người dùng của mạng xã hội lớn nhất thế giới.

Trong một thông báo, Mozilla cho biết các động thái CEO Mark Zuckerberg đưa ra để khắc phục là rất tích cực. Họ sẽ cân nhắc quay lại mạng xã hội này nếu “Facebook có hành động mạnh mẽ hơn về cách chia sẻ dữ liệu khách hàng”.

Hãng sản xuất loa thông minh Sonos thì cho biết sẽ rút quảng cáo khỏi Facebook và Instagram, cũng như cả Google và Twitter, trong một tuần. “Giờ là lúc có các cuộc nói chuyện thực sự và ủng hộ những người muốn giúp chúng ta trở thành những nhà công nghệ tốt hơn và người dùng công nghệ thông thái hơn”, công ty này cho biết trong thông báo hôm qua.

Đại gia quảng cáo WPP thì cho biết khách hàng của họ đang liên tục hỏi về scandal này. Tuy nhiên, chưa công ty nào quyết định gỡ quảng cáo khỏi Facebook.

98% doanh thu của Facebook đến từ quảng cáo. Ảnh: The Drum.

Một hãng quảng cáo lớn khác – M&C Saatchi thì tiết lộ các khách hàng của họ sẽ tăng sức ép lên Facebook. “Tôi cho rằng khách hàng đã đến giới hạn chịu đựng rồi”, CEO David Kershaw cho biết trên BBC hôm thứ Năm.

ISBA – một tổ chức của Anh đại diện cho các công ty như Unilever, McDonald’s hay Adidas đã gặp Facebook hôm qua. Họ cho biết trước đó, Facebook đã đề nghị thảo luận vấn đề an toàn dữ liệu với từng thành viên. “Sau cuộc gặp, rõ ràng Facebook đã hiểu đây là ưu tiên của họ và họ giờ có rất nhiều việc phải làm”, tổ chức này cho biết trong thư gửi thành viên.

Tranh cãi với hoạt động của Facebook nổ ra cuối tuần trước, sau các thông tin cho biết Cambridge Analytica – công ty dữ liệu có liên quan đến chiến dịch tranh cử của Tổng thống Donald Trump, đã tiếp cận được thông tin của 50 triệu người dùng Facebook mà không ai biết. Trên CNN, CEO Facebook sau đó cho biết anh đang thực hiện nhiều biện pháp để bảo vệ dữ liệu và khắc phục sự cố niềm tin giữ mạng xã hội này và người dùng.

Sự quay lưng của các công ty sẽ là mối đe dọa lớn với Facebook. Năm 2017, 98% doanh thu của họ đến từ quảng cáo.

Sự quay lưng của các công ty sẽ là mối đe dọa lớn với Facebook. Năm 2017, 98% doanh thu của họ đến từ quảng cáo.

Facebook cho biết trong một thông báo rằng “Phần lớn công ty chúng tôi nói chuyện tuần này hài lòng với các bước Facebook đã đề ra để bảo vệ dữ liệu của mọi người tốt hơn. Họ cũng tự tin chúng tôi sẽ giải quyết được các thách thức này và trở thành một đối tác tốt hơn”.

Từ nhiều năm nay, Google và Facebook đã thống trị thị trường quảng cáo online, nhờ tiếp cận được số dữ liệu khổng lồ. Các công ty này được ước tính thu hút hơn 60% chi tiêu cho quảng cáo kỹ thuật số toàn cầu năm 2017.

Dù vậy, Google đến nay vẫn chịu ảnh hưởng từ scandal đặt quảng cáo của các công ty trong các video có nội dung xấu trên YouTube. Facebook cũng thường xuyên bị chỉ trích vì nạn tin giả, định hướng thông tin, can thiệp vào các cuộc bầu cử nước ngoài và tình trạng nghiện mạng xã hội.

Cuộc đời của tỷ phú giàu nhất nước Đức

Từ con trai của người thợ mỏ, Karl Albrecht cùng em trai sáng lập chuỗi siêu thị giá rẻ Aldi với khối tài sản gần 30 tỷ USD.

Aldi được đánh giá là mô hình siêu thị bán lẻ thành công nhất tại Đức, với mức giá rẻ hơn 30% so với các cửa hàng khác. Chuỗi siêu thị có hơn 3.200 chi nhánh và 50.000 nhân viên. Theo thống kê của công ty, 87% người Đức mua sắm tại Aldi.

Thành lập từ những năm 1940, thương hiệu này đã giúp hai anh em Karl và Theo Albrecht giữ vững ngôi vị người giàu nhất nước Đức trong liên tục nhiều năm.

Xuất thân từ một gia đình không mấy giàu có, cha của Karl là một thợ mỏ, nhưng đã bị đuổi việc bởi căn bệnh viêm phổi do lao động quá sức ở môi trường độc hại. Mẹ ông lúc đó phải mở một quán tạp hóa bán đồ lặt vặt để nuôi sống gia đình với cái tên “Tạp hóa dì Emma”.

Cả hai anh em đều tham gia Chiến tranh Thế giới lần thứ II, nhưng chiến đấu ở hai mặt trận khác nhau. Khi giải ngũ, họ trở về quê nhà là thành phố Essen. Dù cả khu vực bị bom đạn chiến tranh tàn phá, tiệm tạp hóa nhỏ của gia đình vẫn không bị thiệt hại gì.

Karl Albrech

Karl Albrech, đồng sáng lập thương hiệu Aldi, chuỗi siêu thị lớn nhất tại Đức. Ảnh: Independent.

Không muốn bán sức lao động ở những hầm mỏ như cha mình, hai anh em quyết định tiếp quản và xây dựng tiệm tạp hóa bằng cách học hỏi về thương mại. Karl cũng làm thuê tại một cửa hàng đồ ăn để lấy kinh nghiệm.

Hai người bán các nhu yếu phẩm và hạn chế các mặt hàng dễ hỏng như đồ tươi sống, với suy nghĩ là người lao động tại khu vực họ sinh sống không quan tâm nhiều đến thương hiệu hàng hóa mà chỉ cần giá rẻ, trong khả năng mua sắm là được. Thiệt hại từ chiến tranh buộc người dân Đức lúc bấy giờ phải sống tiết kiệm và chiến lược của hai anh em đã phát huy tác dụng.

Để cắt giảm chi phí hàng hóa và tăng sức cạnh tranh, Karl tìm đến những nhà cung cấp nhỏ lẻ, ít tên tuổi. Tiệm của hai anh em cũng không bày sản phẩm lên tủ kệ để tiết kiệm chi phí vật dụng mà chỉ để sẵn trong thùng carton giấy.

Vào năm 1954 họ đã mở đến 50 chi nhánh và hoạt động theo nguyên tắc hàng hóa tốt nhất với giá thấp nhất. Dù không có bất cứ chiến lược quảng cáo gì nhưng cửa hàng nhanh chóng được biết đến nhờ hiệu ứng truyền miệng.

Thương hiệu Aldi chính thức thành lập vào năm 1961, viết tắt của cụm từ “Albrecht discount”, có nghĩa là “cửa hàng giảm giá nhà Albrecht”. Karl và Theo đều nhận sự ngưỡng mộ lẫn dè chừng từ các nhà cung cấp hàng hóa bởi khả năng đàm phán triệt để cắt giảm mọi chi phí một cách tối đa, đảm bảo sản phẩm luôn ở giá thấp nhất có thể.

Hệ thống siêu thị Aldi có hơn 3.200 chi nhánh tại Đức và 50.000 nhân viên. Ảnh: AFP.

Hai anh em luôn là người đầu tiên tắt đèn trong cửa hàng để tiết kiệm tiền điện. Họ cũng yêu cầu nhân viên sử dụng bút chì cho đến khi không thể gọt được nữa và rất ít mua sắm quần áo mới.

Vào những năm cuối thập niên 60, Aldi có khoảng 2.000 chủng loại hàng hóa và hệ thống hơn 300 cửa hàng tại Tây Đức. Karl chỉ có duy nhất một thú vui xa xỉ là chơi golf và đó cũng là lý do khiến ông xây dựng khách sạn golf tại miền nam nước Đức vào năm 1976. Ông cũng nổi tiếng khó tính trong việc lựa chọn đối tác.

Tuy nhiên, hai anh em lại bất đồng quan điểm về việc bán thuốc lá tại cửa hàng, dẫn đến việc tách Aldi thành 2 khu vực phát triển song song. Karl, người kiên quyết không ủng hộ việc bán thuốc, nắm quyền quản lý các cửa hàng khu vực phía nam đất nước và thành lập nên Aldi Sud. Theo ở phía Bắc và gây dựng Aldi Nord. Cả hai công ty đều có mối liên hệ qua lại tốt đẹp nhằm phát triển thương hiệu chung Aldi.

Karl nhanh chóng mở rộng thương hiệu ra khu vực phía nam châu Âu, riêng tại Anh có hơn 400 cửa hàng. Cả hai công ty dần phát triển ra Mỹ, toàn bộ châu Âu và Australia với hơn 10.000 siêu thị, cạnh tranh mạnh mẽ với chuỗi Walmart (Mỹ), Tesco (Anh) và nhiều hãng phân phối bán lẻ khác ở châu Âu như Carrefour.

Karl được coi là người đi tiên phong trong việc đưa những mô hình quản trị mới vào thế giới kinh doanh, và là cha đẻ của khái niệm “quay vòng khách hàng” kiểu Mỹ cũng như cách thức quản trị dịch vụ.

Cuộc suy thoái kinh tế năm 2007 – 2008 không gây ảnh hưởng đến đế chế nhà Albrecht mà còn tạo điều kiện cho chuỗi siêu thị giá rẻ này lên ngôi vì người dân phương Tây đa phần chọn cách “thắt lưng buộc bụng” khi mua sắm nhu yếu phẩm.

Dù đối tượng ban đầu là tầng lớp lao động và trung lưu nhưng khi nền kinh tế Đức đã hồi phục, chuỗi siêu thị thu hút cả người giàu đến mua sản phẩm giá rẻ.

Karl được coi là người đi tiên phong trong việc đưa những mô hình quản trị mới vào thế giới kinh doanh, và là cha đẻ của khái niệm “quay vòng khách hàng” kiểu Mỹ cũng như cách thức quản trị dịch vụ. Cuốn sách Service America: Doing Business in the New Economy của ông đã bán được tới hơn nửa triệu bản và dịch sang 7 thứ tiếng.

Người giàu nhất nước Đức đã mất vào năm 2014 ở tuổi 94. Quyền điều hành thương hiệu Aldi chuyển giao cho hai con của ông là Beate Heister và Karl Albrecht Jr. Hai doanh nhân này đứng thứ 27 trong bảng xếp hạng 400 tỷ phú giàu nhất thế giới do Forbes công bố năm 2018.

Những lý do khó tưởng tượng khiến tượng đài “Made in Japan” sụp đổ

Chưa bao giờ, thương hiệu “Made in Japan” lại chịu những tai tiếng tồi tệ như lúc này. Những bê bối làm giả dữ liệu của những thương hiệu hàng đầu khiến niềm tin sụp đổ lại bắt nguồn từ những lý do khó tưởng tượng nhất.

Với hi vọng có thể khôi phục danh tiếng, Tập đoàn thép Kobe Steel đã cho ra mắt một hệ thống mới nhằm ghi lại tất cả dữ liệu của quá trình thử nghiệm cũng như kiểm duyệt tại một nhà máy sản xuất nhôm ở thành phố Moka, tỉnh Tochigi. “Hệ thống mới chắc chắn sẽ không để xảy ra tình trạng gian lận dữ liệu, kể cả khi có người cố ý làm việc đó.” một người có kinh nghiệm làm việc với hệ thống vừa được đưa lên mạng vào hồi tháng 2 này cho biết.

Cho dù hệ thống này hoạt động có thực sự hiệu quả hay không thì Kobe Steel và các nhà sản xuất đã từng gặp bê bối khác của Nhật Bản vẫn nên tự đặt câu hỏi cho chính mình: “Tại sao ngay từ đầu, các nhân viên đã có ý định làm giả số liệu?”

Cũng như các trường hợp tương tự của hãng ôtô Nissan, Tập đoàn công nghiệp nặng Kawasaki và một số hãng khác đã cho thấy câu trả lời là ba nguyên nhân sau đây, sự thiết hụt lao động, mâu thuẫn và bất đồng giữa ban quản lý và các nhân viên thừa hành, và cuối cùng là chất lượng được đề cao quá mức cần thiết.

Những vấn đề mang tính cực đoan như thế này rất khó để xử lý, thế nhưng tương lai của các thương hiệu “Made in Japan” lại phụ thuộc vào việc giải quyết và khắc phục chúng.

Các lãnh đạo Kobe Steel xin lỗi vì scandal dữ liệu giả.

Các vấn đề Kobe Steel gặp phải cũng cho thấy những áp lực mà các nhà sản xuất Nhật Bản đang phải đối mặt. Theo một báo cáo điều tra nội bộ được công bố vào ngày 6 tháng 3, các công đoạn sản xuất nhôm và đồng tại các nhà máy thép – hoạt động sinh lãi chính, đã gặp khó khăn trong một thời gian dài và chỉ đóng góp một phần nhỏ vào lợi nhuận sau thuế. Để thay đổi điều này, Kobe Steel quyết định sẽ tiếp nhận các đơn đặt hàng cung cấp nhôm và đồng, ngay cả khi khả năng sản xuất không thể đáp ứng và hoàn thành như đã hẹn.

Báo cáo cũng ghi rõ, nếu những đơn hàng này không được giải quyết thì rất có thể nhà máy sẽ bị đình chỉ hoạt động.

Việc giả mạo dữ liệu đã “nhen nhóm” từ khoảng năm 1992 theo sự chỉ dẫn của người đứng đầu đơn vị đảm bảo chất lượng. Người này sau đó đã được thăng chức lên làm phó chủ tịch nhưng lại không báo cáo về những “điều bất thường” cho hội đồng quản trị.

Lịch sử hoạt động của Kobe Steel khởi nguồn từ tháng 9/1905 khi một công ty thương mại có tên Suzuki Shoten, một trong những nhà mua bán hàng đầu tại Nhật Bản vào những năm 1900. Công ty đã mua lại doanh nghiệp sản xuất thép Kobayashi Seikosho tại Wakinohama, Kobe. Ngay sau đó, các hoạt động được đa dạng hoá và hiện nay đã có 7 lĩnh vực kinh doanh chính, trong đó có thép, nhôm, đồng và điện. Mỗi lĩnh vực đều hoạt động một cách độc lập như những công ty khác nhau.

Cơ cấu phân tầng phức tạp này đã tạo ra những rào cản trong công ty gây cản trở trong việc kết nối và tạo cơ hội cho mầm mống của những rắc rối hiện tại. Tình hình trở nên trầm trọng hơn bởi sự bất hoà giữa ban quản lý và công nhân. Một báo cáo điều tra nội bộ được ban hành vào hồi tháng 10 với tiêu đề “Việc không tuân thủ theo chỉ dẫn về báo cáo chất lượng tại Tập đoàn thép Kobe”. Ban giám đốc đổ lỗi cho các công nhân sản xuất vì thiếu trách nhiệm trong việc tố giác việc làm giả dữ liệu.

Nhà máy của Kobe Steel tại Hyogo, Nhật Bản: Công ty đã thừa nhận về việc làm giả dữ liệu đối với các sản phẩm nhôm và đồng.

Tương tự như trường hợp của Tập đoàn Mitsubishi Materials: Trong một cuộc họp báo được tổ chức vào tháng 12 năm ngoái, chủ tịch Akira Takeuchi đổ lỗi việc giả mạo dữ liệu “là sự kém tuân thủ của những người trực tiếp tham gia vào những việc làm sai trái”.

Vào thời kỳ tăng trưởng nhanh sau chiến tranh, các hoạt động kinh doanh đã có nhiều khởi sắc, các công nhân nhà máy được tăng lương và trợ cấp. Các nhân viên thừa hành đều tích cực đóng góp vào quá trình nâng cao chất lượng sản phẩm, trong đó có việc thành lập các “nhóm quản lý chất lượng”. Không lâu sau, các nhà sản xuất nước này trở nên nổi danh một cách nhanh chóng.

Nhưng cho đến những năm 1990 và là thời kỳ bong bóng kinh tế ở Nhật Bản, đồng Yên tăng giá đã kích thích các xí nghiệp của Nhật Bản đầu tư trực tiếp ra nước ngoài. Nhà quản lý chỉ tập trung vào việc tăng lợi nhuận khiến cho các công nhân không thể đảm bảm thời gian, công sức trong quá trình nâng cao chất lượng sản phẩm. Theo Hiệp hội các nhà khoa học và kỹ sư Nhật Bản (JUSE), số lượng các “nhóm kiểm tra chất lượng” lên đến đỉnh điểm là khoảng 27.000 trong năm tài chính 1984 và hiện tại chỉ còn hơn 1000.

Vụ bê bối của Nissan có liên quan đến việc kiểm duyệt không đúng cách tại nhà máy Oppama ở tỉnh Kanagawa. Để nhà máy có thể tiếp tục hoạt động, các nhân viên phải làm việc cật lực nhằm cắt giảm các loại chi phí, khiến cho việc sản xuất các loại ôtô mới buộc phải di dời đến các nhà máy khác và chuyển đến Oppama vào năm 2016. Tuy đã làm việc gần hết công suất nhưng nhà máy không đủ số lượng nhân viên để thực hiện quy trình giám định. Vậy mà vấn đề lại được giải quyết bằng cách thực hiện các thủ tục giám định một cách cẩu thả.

Các ngành công nghiệp Nhật bản đẩy mạnh việc sản xuất ở nước ngoài.

Một cán bộ của Bộ Giao thông vận tải đưa ra câu hỏi: “Tại sao các công nhân lại không lên tiếng về việc này?”

Trong cuộc họp báo vào tháng 10 năm ngoái, Chủ tịch Nissan Hiroto Saikawa cho biết những đợt giám định lỗi có lẽ không phải do tình trạng thiếu lao động. Tuy nhiên, theo một báo cáo điều tra do các luật sư đưa ra một tháng sau đó thì “Không có sự tính toán cụ thể nào được đưa ra để đảm bảo việc nhà máy luôn có đủ công nhân” cho thấy sự thiếu liên kết giữa nhà quản lý và nhân viên.

Đồng thời, toàn bộ ngành sản xuất của Nhật Bản đang phải đối mặt với tình trạng thiếu hụt lao động trầm trọng. Vào tháng 1, Kobe Steel đã thành lập một chi nhánh mới tại trụ sở chính để giám sát chất lượng tổng thể. Đầu tháng này, công ty đã đăng thông báo mở cho một vị trí nhân viên thường trực làm việc tại Tokyo của bộ phận này với mức lương 6,5 triệu yên (tương đương 61,260 đô la Mỹ) cho tới 13 triệu yên.

Việc cạnh tranh người lao động đang nóng lên trong các ngành công nghiệp, đặc biệt là trong lĩnh vực quản lý chất lượng, dù đây không phải là một lĩnh vực phổ biến trong ngành sản xuất. Dữ liệu từ trang web tìm kiếm việc làm En-Japan cho thấy số lượng việc làm cho vị trí quản lý chất lượng trong lĩnh vực điện tử đã tăng 350% trong giai đoạn 3/2014-3/2018 và khoảng 400% đối với lĩnh vực máy móc, điện tử cơ và ô tô. Các nhà sản xuất đang tìm kiếm nhân công trong tuyệt vọng đến nỗi họ còn tháo bỏ những giới hạn về tuổi tác, ví dụ như việc hạn chế tuyển ứng viên 40 tuổi trở xuống.

Người lao động cho các dây truyền sản xuất cũng khó kiếm. Mức lương trung bình hàng giờ cho lao động bán thời gian tại các cửa hàng tiện lợi vào tháng 1/2018 đã tăng 4% so với 3 năm trước đó. Trong khi đó chi phí cho việc sản xuất đã tăng 13%, theo một cuộc khảo sát của Persol Career. Tuy nhiên, mức lương cao vẫn chưa giải quyết được vấn đề thiếu hụt lao động. Nhiều nhà sản xuất phải dựa vào lực lượng lao động tạm thời như một phương án cuối cùng, nhưng ngay cả khi họ tìm đủ ứng viên thì việc dựa vào nhân viên tạm thời lại phát sinh một vấn đề khác – khó đảm bảo việc duy trì chất lượng.

Gần như 100% các công ty sản xuất phải đối mặt với tình trạng thiếu nhân lực.

Chuỗi vụ bê bối dữ liệu đã làm rõ một vấn đề khác mà các nhà sản xuất Nhật Bản phải đối mặt: Việc đặt các tiêu chí chất lượng quá cao.

Tháng 11 năm ngoái, khi những vụ bê bối tràn ngập trên các phương tiện truyền thông, một nhân viên bán hàng tại một công ty sản xuất phụ tùng đặt trụ sở tại Tokyo đã thuyết phục những khách hàng- nhà sản xuất rô bốt đồng ý với việc giảm bớt việc kiểm định chất do thiếu thốn nhân lực và thiết bị kiểm định. “Số liệu về độ bền nằm trong phạm vi yêu cầu bất kể chúng tôi thực hiện bao nhiêu lần kiểm tra đi nữa, vì vậy không có vấn đề gì về độ bền và an toàn ngay cả khi chúng tôi ít kiểm tra hơn”. Tuy nhiên, người phụ trách nguồn hàng không bị thuyết phục.

Một công ty con của Toray Industries cũng tham gia vào việc bịa đặt dữ liệu, trong trường hợp này là dây lốp, được sử dụng để tăng cường độ bền cho lốp xe ô tô. Công ty con có hợp đồng cung cấp dây lốp với sức mạnh 260 mã lực, nhưng sản phẩm họ giao cho khách hàng mới chỉ đạt 258 mã lực. Vấn đề này không ảnh hưởng nhiều tới sự an toàn – sự khác biệt chỉ là 0.8%; một công ty đối thủ còn cho hay chỉ cần 250-255 mã lực là đủ để đảm bảo an toàn và nhiều ví dụ khác cho thấy việc công ty này đã vi phạm hợp đồng.

Theo một thông lệ gọi là “tokusai”, các nhà sản xuất ở Nhật Bản được phép giao những sản phẩm không đạt chất lượng tiêu chuẩn chất lượng đã thỏa thuận trước, miễn là họ nhận được sự đồng ý của khách hàng. Loại thỏa thuận này thậm chí còn được quy định trong những tiêu chuẩn công nghiệp Nhật Bản.

Chủ tịch của Toray- Akihiro Nikkaku, tuy nhiên, nói “Chúng ta cần một sự thay thế cho tokusai“. Ông đề xuất các hợp đồng đặt ra các điều kiện nghiêm ngặt và rõ ràng về chất lượng sản phẩm, bao gồm sức mạnh và độ bền để không còn diễn ra việc thương lượng sau khi giao hàng.

“Những gì được coi là chất lượng phù hợp đối với nhựa và khuôn đúc ở Nhật khác với những gì được xem là phù hợp ở Mỹ và Châu Âu” Hideki Kobori, chủ tịch của Asahi Kasei cho hay.

Để cạnh tranh trên thị trường nội địa đã quá chật chội, các nhà sản xuất và nhà cung cấp nguyên liệu Nhật Bản cần phải đưa ra mức chất lượng ngày càng nâng cao, ngay cả khi mức đó vượt quá nhu cầu của người sử dụng. Trong khi đó, các nhà sản cung cấp nguyên liệu hàng đầu của Đức BASF và Thysenkrupp chỉ cung cấp sản phẩm vừa đủ đạt chất lượng cho những nhà sản xuất ô tô châu Âu. Điều này giúp loại bỏ việc theo đuổi chất lượng một cách quá mức, dẫn đến việc làm tăng chi phí sản xuất.

“Trong ngành công nghiệp sản xuất của Mỹ và châu Âu, dữ liệu về chất lượng trong hợp đồng là quan trọng nhất, và chất lượng của sản phẩm phân phối không được cao hơn hoặc thấp hơn, vì vậy thỏa thuận tokusai có lẽ không thể áp dụng tại những thị trường này”. Yuji So, người đứng đầu trung tâm sáng tạo chất lượng của JAM Consultant cho hay: “Cần một hệ thống để đảm bảo sự tuân thủ nghiêm ngặt về chất lượng và giá cả đã thỏa thuận với khách hàng”

Các vụ bê bối gần đây đã gây ra một cú sốc nghiêm trọng đối với danh tiếng về chất lượng sản phẩm của Nhật bản. Việc khôi phục danh tiếng sẽ không chỉ cần sự hợp tác giữa quản lý và người lao động mà còn cần cách tư duy mới về mối quan hệ giữa các tập đoàn và khách hàng của họ.